Đề bài: Cảm nhận của anh chị về nhân vật Hạ Du trong truyện ngắn Thuốc của Lỗ Tấn
Nhân vật Hạ Du trong truyện ngắn Thuốc của Lỗ Tấn
Hạ Du là một chiến sĩ cách mạng, nhiều nhà nghiên cứu còn cho rằng Hạ Du là hình ảnh của nữ chiến sĩ Thu Cận bị chém ở Cổ Hiên đình trong Cách mạng Tân Hợi. Không hề xuất hiện trực tiếp trong truyện nhưng anh xuất hiện trong lời đồn của đám đông tại quán nhà nhà lao Thuyên. Người ta gọi anh là thằng quỷ sứ, thằng nhãi con, thằng khốn nạn, là người điên. Những người trong quán sung sướng kể chuyện anh bị hai cái tát của tên cai ngục vì đã tuyên truyền thiên hạ nhà Mãn Thanh chính là của ta (Đánh cái đồ ấy, thương hại cái gì?), họ lấy cả cái áo anh mặc khi bị xử chém, đau đớn nhất là tranh cướp máu của anh. Những giọt máu đỏ tươi, nhỏ từng giọt, từng giọt trên tay một người mặc đồ đen được đổi sằng phẳng bằng những gói tiền chắt chiu của những người nghèo khổ như lão Thuyên làm cho cái chết vì nghĩa của những người như Hạ Du trở thành bi kịch đẫm máu. Anh đã chết rồi vẫn để lại cái ngập ngừng, xấu hổ cho mẹ anh khi đi thăm mộ con. Ngay cả mẹ anh cũng không hiểu sự nghiệp của anh. Mộ của những người chiến sĩ cách mạng như anh vô tình bị xếp về phía bên phải của nghĩa trang (phía của những người bị chết chém hoặc chết tù). Ngăn cách giữa hai khu nghĩa địa ấy là con đường do người ta hay đi tắt dẫm mãi cũng thành quen. Con đường đã trở thành biểu tượng của sự ngăn cách, làm cho những người như Hạ Du cho đến khi chết vẫn bị hiểu nhầm, bị đối xử, phân biệt như những tên tội phạm nguy hiểm khác. Sự ngăn cách này một phần do sự mê muội của dân chúng, một phần là do sự xa rời quần chúng của những người chiến sĩ.
Cuối tác phẩm, thời gian mùa xuân hứa hẹn mở ra những điều mới mẻ. Bà mẹ của Hạ Du ngạc nhiên khi thấy trên nấm mồ của con trai mình có một vòng hoa, hoa trắng hoa hồng xen lẫn nhau. Vòng hoa ấy thể hiện sự tôn vinh, ngưỡng mộ sự nghiệp và cái chết của Hạ Du, không như những lời người dân bàn tán. Lỗ Tấn đã trân trọng đặt lên mộ anh một vòng hoa, điều đó cũng có nghĩa là Hạ Du chết rồi nhưng sự nghiệp dang dở của anh vẫn tiếp tục được khẳng định, ngợi ca. Ở nghĩa địa, mẹ Hạ Du khóc cho cái chết oan uổng của con trai mình, bà mẹ Thuyên đầy thông cảm, dám bước qua con đường mòn ngăn cách để sang phía bên kia nghĩa địa. Giữa hai bà mẹ đã có sự đồng cảm. Vòng hoa trên mộ, cánh dương liễu đâm những mầm non bằng nửa hạt gạo, bước chân vượt qua con đường mòn, con quạ vút bay như một mũi tên về phía chân trời xa thẳm hứa hẹn những gì tốt đẹp hơn, hứa hẹn một tương lai sáng sủa hơn, làm nên điểm sáng kết thúc tác phẩm. Đây cũng là cách kết thúc quen thuộc trong truyện ngắn Lỗ Tấn.