Đề bài: Em hãy viết bài nghị luận về phương pháp Học đi đôi với hành.
Bài văn mẫu số 1: Nghị luận về phương pháp Học đi đôi với hành
Học hành là việc cả đời người. Nhưng không phải ai cũng biết phương pháp học đúng đắn để đem lại kết quả cao. Bằng chứng là kết quả học tập của mỗi người lại ở một mức khác nhau, thậm chí cùng một môi trường học tập, cùng một người dậy dỗ song kết quả lại hoàn toàn trái ngược nhau. Tuy nhiên, từ xưa đến nay tất cả những người thành công trong học tập đều tâm đắc với phương pháp học tập hiệu quả đã được kiểm chứng từ ngàn đời nay : phương pháp học đi đôi với hành.
Học là sự tích lũy vốn kiến thức của mỗi con người. Con người có học là động vật bậc cao biết suy nghĩ, có nhận thức, có sự hiểu biết. Hành là thực hành, thực hiện, vận dụng những lý thuyết đã được học bằng việc làm thực tế. Học đi đôi với hành không phải là vừa học vừa làm. Cho giả dụ, nếu bạn vừa ngồi ăn cơm hay rữa chén vừa học bài thì thử hỏi bạn có thuộc nổi bài hay không? Sự kết hợp ta nói đến ở đây là việc vận dụng những lý thuyết đã học nhầm hiểu rõ hơn, nắm vững những vấn đề mà phần lý thuyết đó đề cặp đến để có thể vận dụng chúng một nhanh chóng, chính xác trong thực tế sau này. Như khi ta học môn Hóa học ở trường, ta phải kết hợp với việc làm thí nghiệm để nắm vững những tính chất hóa học của các chất hóa học, hay học môn tiếng Anh, ta phải luyện nói với người nước ngoài thật nhiều để nâng cao kỹ năng nói. Có thể nói rằng, học đi đôi với hành là phương pháp học tối ưu nhất cho mọi môn học.
Nghị luận về phương pháp học đi đôi với hành
Bên cạnh đó, “Hành” là thực hành, là quá trình vận dụng kiến thức vào thực tế, là đem những kiến thức đã học được vào thực tế để kiểm tra độ đúng sai hay làm sinh động nó để dễ nhớ. “Hành” là đem những thí nghiệm vật lý đi làm để kiểm nghiệm, là đem công thức món ăn đã học trên mạng ra làm thử ra thành phẩm, là đi thực tế để trải nghiệm những kiến thức địa lý chỉ có trong sách. Trước hết, có thể khẳng định: giữa học và hành, học có tính chất quyết định đến việc có được kiên thức, nhưng “hành” mới là cái cốt lõi quyết định việc kiến thức ấy có đi theo chúng ta suốt được không. Vốn tinh hoa tri thức nhân loại ta học trong hơn chục năm là có thể coi như cơ bản ta đã nắm được. Nhưng cả đời người không thể quên được những kiến thức mà ta chính bản thân mình trải qua
Vậy tại sao lại cần “Học đi đôi với hành”? Vì chúng là hai mặt bổ sung, ỗ trợ cho nhau. Ta không thể đi thực hành nếu như không học qua lý thuyết, ta cũng không thể nắm vững nếu như không thông qua thực hành để kiểm nghiệm. Vì vậy, học đi đôi với hành là phương châm tối ưu và ưu Việt nhất.
Ai cũng biết rằng, nếu chỉ biết học lý thuyết mà không hề biết đến thực hành thì những lý thuyết ta học cũng chỉ là những tri thức chết, chúng không có tác dụng đối với đời sống. Đó là trường hợp nhiều học sinh Việt Nam đi thi học sinh giỏi quốc tế các môn khoa học tự nhiên. Chúng ta làm lí thuyết rất xuất sắc,không thua kém gì nước bạn, thậm chí đạt điểm tuyệt đối. Nhưng khi thực hành, trong khi bạn bè các nước làm rất tốt thì chúng ta loay hoay hàng giờ, thậm chí phải bỏ cuộc giưa chừng. Đó cũng là trường hợp nhiều học sinh, sinh viên đạt kết quả học tập rất cao nhưng hoàn toàn không có kĩ năng sống thực tế cơ bản. Họ không biết ứng xử sao cho hợp hoàn cảnh giao tiếp, không nấu được một bữa cơm, không tự viết được một cv xin việc tử tế,… học như vậy chỉ phí phạm thời gian, công sức tiền bạc bởi thực tế học như vậy để làm gì nếu không thể ứng dụng vào đời sống? Như vậy, chúng ta không chỉ học lý thuyết mà còn phải biết áp dụng những lý thuyết đó phục vụ thực tế để kiến thức ấy phục vụ cho cuộc sống chúng ta.
Mặt khác, có lúc những lý thuyết chúng ta đã được học khi đưa vào thực hành lại gặp phải rất nhiều khó khăn. Vì vậy, chúng ta phải biết kết hợp vừa học lý thuyết, và thực hành nhuần nhuyễn những điều đã học. Có như vậy, thì những kiến thức chúng ta được học sẽ trở nên sâu hơn,chuyên hơn giúp chúng ta nắm vững nguồn tri thức. Nếu chỉ học mà không thực hành thì tất cả cũng chỉ là lý thuyết xa vời thực tế. Chính vì vậy, học phải đi đôi vớihành, có như vậy ta mới có thể đem hết những gì đã học cống hiến phục vụ cho xã hội.
Khổng Tử là một bậc thầy về giáo dục, trong quan niệm về giáo dục, ông luôn đề cao việc học phải đi đôi với hành, và đúng như vậy, Khổng Tử đã trở thành một đức thánh hiền của Trung Quốc.Bác Hồ cũng đã từng khẳnng định: Học để hành, có nghĩa là học để cho tốt. Thực tế cho thấy có học có hơn. Ông cha ta ngày xưa đã nói: Bất học, bất tri lí có nghĩa là Không học thì không biết đâu là phải.. Mục đích cuối cùng của sự học là nhằm phục vụ cho mọi công việc đạt hiệu quả cao hơn. Nếu học được lí thuyết dù cao siêu đến đâu chằng nữa mà không đem ra vận dụng vào thực tế thì việc học ấy chỉ tốn thời gian, công sức, tiền bạc mà thôi.
“Học đi đôi với hành” là lời của người xưa đúc kết mãi mãi là bài học lớn của hôm nay và mai sau dành cho những ai thực sự cầu tiến bộ. Học chỉ khi đi đôi với hành mới có thể phát huy hết những kiến thức đã học. Thực hành cũng phải thông qua lý thuyết để nắm vững một cách chính xác.
Bài văn mẫu số 2: Nghị luận xã hội học đi đôi với hành
Bàn về phương pháp học tập, từ xưa đến nay có rất nhiều ý kiến trái chiều khác nhau. Mỗi ý kiến đều là một kinh nghiệm quý báu để chúng ta có thể học hỏi, học tập vận dụng cho riêng mình. Học đi đôi với hành là một trong những phương châm được rất nhiều người ủng hộ và quan tâm.
Học là một hoạt động tiếp thu những tri thức cơ bản của nhân loại. Chúng ta có thể học thông qua nhiều cách khác nhau, thông qua thầy cô giáo, bạn bè, học qua sách vở… Mục đích của việc học là làm giàu tri thức, làm chủ bản thân và công việc góp phần vào việc xây dựng sự nghiệp và trở thành một con người có ích cho xã hội.
Hành là quá trình vận dụng những kiến thức đã tiếp thu được trong quá trình học tập vào thực tế. Ví dụ như bạn học Y thì khi thực hành bạn sẽ vận dụng những kiến thức mình đã học được để chữa bệnh cho bệnh nhân, cũng tương tự như nhiều ngành nghề khác cũng vậy như kỹ sư, y tá, nhà báo… khi làm việc thì chúng ta có thể hiểu đó chính là hành.
Học đi đôi với hành là một trong những phương châm giáo dục vô cùng tiến bộ và phù hợp với thực tiễn của mọi thời đại. Học để hành có nghĩa là học để làm cho tốt, học để làm việc. Người không được học, được đào tạo bài bản thì sẽ khác với những người có kiến thức cả về kỹ năng và trình độ nhận thức khác. Mục đích cuối cùng của việc học là để làm cho mọi côn việc được thuận tiện hơn và hiệu quả hơn. Nếu chúng ta học có cao siêu, giỏi đến đâu mà không vận dụng được vào thực tế thì đó cúng chỉ là lý thuyết suông, không có giá trị trong thực tế.
Ngược lại nếu như hành mà không học thì không thể trôi chảy được, nếu như không có lý thuyết soi sáng thì chúng ta không thể làm việc được. Học là tiền đề lý luận để chúng ta có thể làm việc một cách hiệu quả hơn. Đặc biệt khi làm việc chúng ta cần có những tìm tòi, học hỏi để tiếp thu những thành tựu khoa học kỹ thuật mới để quá trình làm việc hiệu quả hơn.
Đặc biệt trong xã hội hiện nay khi mà con người ta đang ngày càng yêu cầu cao về tay nghề về khoa học kỹ thuật thì việc học đi đôi với hành là một vấn đề ngày càng được quan tâm hơn. Chúng ta không thể đào tạo ra những con người chỉ biết lý thuyết suông mà không biết làm việc, đây cũng là một trong những phương hướng giáo dục đào tạo mà nước ta đang hướng đến. Học đi đôi với hành – là phương châ đúng đắn mà bất kỳ ai cũng nên áp dụng để công việc luôn suôn sẻ và đạt được hiệu quả cao nhất. Hãy nhìn vào tấm gương sáng đó chính là Bác Hồ vĩ đại của chúng ta, Bác luôn áo dụng phương châm học đi đôi với hành và đã thành công.
Chúng ta, những thế hệ chủ nhân tương lai của đất nước cần có cái nhìn đúng đắn về vấn đề này để khi ra trường có thể làm việc được như mục tiêu đào tạo mà chúng ta đã đề ra học là để làm việc, làm người.