Đề bài: Nỗi tuyệt vọng đứng trước đường cùng, ai trong cuộc đời chẳng phải một vài lần đối diện? Để thoát khỏi nó, mỗi người có một sự lựa chọn khác nhau: Có người thì buông xuôi phó mặc cho số phận đẩy đưa, có người lại tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài…, song thực tế cho thấy, những ai biết vượt qua thử thạch bằng chính nghị lực và bản lĩnh của mình đều gặt hái được thành công. Người xưa dạy rằng:” Hãy tự cứu mình trước khi trời cứu”
Anh/ chị hãy viết một bài văn ngắn về chủ đề ” vượt lên số phận”
Bài văn mẫu nghị luận xã hội ” Vượt lên số phận”
Trong ba vạn sau nghìn ngày của cuộc đời chúng ta, không chỉ có những ngày trời quang mấy tạnh mà một nửa là mấy mù u ám, mưa dầm gió bấc. Đường đời mà chúng ta đi, có thể bằng phẳng thênh thang, có thể sông ngắn núi trở, không thuyền khống bến sang sông.
Sự thực đó chúng ta không thể thay đổi, nhưng chúng ta có thể thay đổi lòng mình. Những lúc như thế chung ta hãy tự biến lòng mình thành chiếc thuyền qua sông. Có biết bao tấm gương vượt lên số phận khiến chúng ta không khỏi xúc động. Thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí bị liệt hai tay từ khi lên 4 tuổi. Năm 7 tuổi, ông đã quyết tâm tập viết bằng hai chân, dù khó khăn đến mấy, ông cũng miệt mài tập viết ngày đêm, cuối cùng ông đã làm được mọi việc bằng đôi chân kì diệu của mình. Với đôi chân ấy, ông đã viết sách, làm thơ, dạy học… Cố thủ tưởng Phạm Văn Đồng đã nói:” Thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí là đại diện cho sự phấn đấu phi thường và kì diệu, là tấm gương sáng cho các bạn trẻ hôm nay, nhất là những người khuyết tật noi theo.”
Nghị luận xã hội vượt lên số phận
Khi sắp lên học tiến sĩ, Stepphen William Hawking bị chứng bại liệt thần kinh không vận động nói năng được, ông mơ thấy mình bị xử tử, sau khi tỉnh giấc, bỗng nhiên ông ý thức được, nếu được xá tôi, ông sẽ làm được rất nhiều điều có ý nghĩa. Từ đó ông như sống lại sau khi cứ ngỡ rằng tất cả tương lại của mình đã chết, ông kích hoạt lại đời mình, gấp con thuyền tư tưởng, bay thẳng vào vũ trụ huyền bí, thám hiểm hệ mặt trời, hố đen vũ trụ… Trong khổ nạn, sự thay đổi tư tưởng, suy nghĩ, quan niệm là phao cứu sinh, sẽ cứu lại sự sống, đưa thuyền đời vào chốn bình yên.
Có thể bạn và tôi không gặp đại tai, đại nạn như họ, thế nhưng chắc gì chúng ta đã thực sự thoát khỏi cơn bão đi qua, chắc gì ngày mai bầu trời không còn mưa gió? Cuộc đời mấy ai học được chũ “Ngờ”, đại nạn thường bất ngờ giáng xuống đầu khiến người ta tối tắm mặt mũi, mất hết tinh thần, khi đó chúng ta có lấy tơ sầu muôn mối cũng không kết thành dây cáp vượt sông, kết vạn mảnh lòng tan vỡ cũng khó ghép thành thuyền vượt sóng gió. Nỗi tuyệt vọng đứng trước đường cùng, ai sống trong cuộc đời này mà chẳng phải một vài lần đối diện?
Có người tự biết thay đổi lòng mình, thay đổi quan niệm, gấp bản năng sinh tồn thành thuyền vượt sóng, tự đưa mình thoát khỏi vực sâu, có người thay đổi lòng mình, lấy những ham muốn mới kết thành dây cáp, tự giúp mình vượt ải gian lao.