Đề bài: Em hãy tả một em bé đang tuổi tập nói tập đi.
Dàn bài chi tiết tả một em bé đang tuổi tập nói tập đi
(1) Mở bài
Giới thiệu em bé được tả:
– Em bé tên gì? Trai hay gái? Bao nhiêu tháng tuổi? Có quan hệ như thế nào với em?
(2) Thân bài
– Tả hình dáng em bé:
+ Bé được bao nhiêu tháng tuổi, có đặc điểm gì nổi bật?
+ Những đặc điểm cụ thể: thân hình, nước da, khuôn mặt, mắt, mũi, miệng, mái tóc, răng…
+ Quần áo, giày của bé theo mùa (dễ thương, vừa vặn).
– Tả hoạt động của em bé:
+ Tập đi tập nói: bước lẫm chẫm theo chiếc xe tập đi kêu “cắc… cắc… cắc”. Khi thả tay tự đi theo nhịp vỗ tay giòn giã của bà và mẹ. Thỉnh thoảng, em bị vấp ngã, nhưng lại bật dậy ngay, không khóc nhè ăn vạ.
+ Bi bô suốt ngày như chim hót, phát âm những tiếng “ba, bà, mẹ”. Không khí gia đình lúc nào cũng vui vẻ, nói cười suốt ngày.
-Tính cách em bé: ngây thơ, đáng yêu, không quấy khóc, thích được dỗ dành, luôn khoẻ mạnh vui chơi và chăm chỉ tập đi tập nói.
(3) Kết bài
– Yêu thương em bé, che chở và tập đi tập nói cùng em.
– Luôn giúp đỡ bố mẹ trông em để bố mẹ yên tâm làm việc.
Bài văn mẫu tả một em bé đang tuổi tập nói – tập đi
Em là con lớn trong gia đình. Dưới em còn có một em gái, mới được gần một tuổi, tên thường gọi ở nhà là bé Bông. Ngoài những lúc ăn và ngủ, Bông bi bô tập nói và chập chững tập đi. Trông cô bé lúc nào cũng đáng yêu và bận rộn.
Bông có khuôn mặt bầu bĩnh, luôn nở những nụ cười giòn tan. Nước da của em trắng hồng, nhất là đôi má phúng phính của em ửng hồng như mặt trời buổi sáng. Mắt Bông trong veo, to tròn và đen láy như hạt nhãn. Môi em đỏ và căng mọng như thoa son. Em mới có sáu chiếc răng, mỗi khi cười, những chiếc răng trắng như sữa thật dễ thương. Dù còn nhỏ nhưng Bông có mái tóc dày, mẹ vẫn thường buộc thành những túm nhỏ xinh xinh.
Mẹ thường chọn cho em Bông những bộ quần áo hơi rộng, chất liệu mềm và dễ thoát mồ hôi. Em cũng đi đôi dép quai hậu, để bảo vệ chân khi tập đi. Vì đang tập đi nên suốt ngày em quanh quẩn bên chiếc xe tập đi bằng gỗ. Hai tay Bông nắm chắc vào thành xe, bước thật nhanh và đẩy chiếc xe di chuyển. Nhiệm vụ của em là dọn sạch các chướng ngại vật trên đường Bông đi, để em không bị vấp ngã. Bông luôn khúc khích cười và thích thú luyện tập. Khi mỏi chân, em thả tay ra và tự bước. Có lúc, em ngã nhào, sau đó đứng dậy và đòi mẹ bế. Không chỉ tập đi, Bông còn đang tập nói. Tiếng nói bi bô của em luôn làm cho không khí gia đình vui vẻ. Em bập bẹ những âm thanh “bà, bố, mẹ” rất vui tai. Mẹ em dành nhiều thời gian để luyện cho Bông tập nói. Thấy cái gì mới, Bông cũng quan sát và chỉ trỏ. Mẹ bảo đó là cách giao tiếp của em. Vì em đang muốn khám phá thế giới xung quanh nên phải dạy em từng cái nhỏ nhất.
Em yêu Bông nhiều lắm và luôn dành thời gian chăm sóc em, giúp đỡ bố mẹ trông em. Là anh trai nên em biết phải nhường nhịn và bảo vệ em gái của mình.