Đề bài: Hãy bình luận câu nói ” Ai cũng có cuộc sống, nhưng chỉ một số người mới có cuộc sống đích thực”
Bài văn mẫu Nghị luận xã hội về câu nói ” Ai cũng có cuộc sống, nhưng chỉ một số người mới có cuộc sống đích thực”
Đã bao giờ, giữa cuộc sống bề bộn, bạn dừng lại và ngẫm nghĩ về cuộc sống của chính bản thân và tự hỏi rằng:” Liệu mình có đang sống một cách có ý nghĩa hay không? Mình đang sống như thế nào?”… Không dễ gì để có thể trả lời xác đáng những câu hỏi này.” Ai cũng có cuộc sống, nhưng chỉ một số người mới có cuộc sống đich thực” – quan niệm về cuộc sống này có lẽ sẽ giúp chúng ta phần nào trả lời những câu hỏi ấy và tìm ra những giá trị sống đích thực cho bản thân.
“Ai cũng có cuộc sống”, hẳn là như vậy. Chúng ta được cha mẹ sinh ra, được tồn tại trên cõi đòi này, tức là chúng ta có cuộc sống của riêng mình. Có cuộc sống, ấy là khi ta có thể hít thở, ăn uống, đi lại, nói cười… Nhưng con người phải làm việc, phải ước mở, phải phấn đâu, phải biết yêu thương, phải có suy nghĩ, nhận thức… thì mới gọi là cuộc sống đích thực. Như vậy, ý kiến nếu trong đề bài chính là một lời khuyên mỗi con người phải cố gắng để được sống một cuộc sống có ý nghĩa.
Khác với con thú chỉ sống và hoạt động theo bản năng tự nhiên, con người có trí tuệ dẫn đường và soi sáng, có khả năng phân biệt đúng – sai, lợi – hại. Nhà văn N.Oxtotopxki đã từng viết trang tiểu thuyết “Thép đã tôi thế đấy rằng: Cái quý giá nhất của con người là đời sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận” Tuy nhiên, có không ít người sống thiếu niềm tin, không mục đích, lí tưởng và hoài bão. Lại có những kẻ sống trong những toan tính nhỏ mọn, những ý nghĩ xấu xa, thì càng không thể có cuộc sống đich thực… Những con người ấy dường như chỉ tồn tại tỏng những ” thế giới riêng” của chính họ. Rồi còn có những kẻ chỉ biết đắm chìm trong những lạc thú của con người; cũng có những kẻ áo tưởng, thoát li thực tại để sống trong sự viễn vông, hão huyền,; hay những kẻ chỉ biết sống ăn bám, vô tích sự hoặc sống an phận thủ thường, hèn nhát, chùn bước trước khó khăn, khiếp sợ trước uy vũ…Cuộc đời của những con người ấy hết sức buồn tẻ, đơn điệu. Họ không hề có cuộc sống đích thực.
Muốn có một cuộc sống đích thực, có ý nghĩa, mỗi con người cần xác định cho mình mục đích, lí tưởng sống. Chúng ta phải biết sống không chỉ cho bản thân mà còn cho gia đình, cho cả cộng đồng, cho dân tộc. Chúng ta cũng cần biết sống không chỉ biets nhận về mà con phải biết cho đi, không chỉ biết tận hưởng mà còn phải biết tận hiến.
Cuộc sống đầy những bộn bề, hối hả, gấp gáp, cho nên hãy biết lựa chọn để không sống hoài sống phí, sống một cách vô nghĩa. Đôi khi chúng ta phải cố gắng đua bằng tất cả tâm huyết và sức lực để đạt đến mục đích. Nhưng đôi khi, chúng ta cũng phải dừng lại để lắng nghe, để tận hưởng và cảm nhận những thanh âm của cuộc sống, thấu hiểu sự chua ngọt, đắng cay và hạnh phúc ở đời.
Chúng ta thật may mắn vì đã được sinh ra và sống trên cõi đời này. Vậy nên hãy sống sao cho đáng sống, đừng để cơ hội mà Tạo hóa ban tặng trở nên vô nghĩa.