Đề bài: Từ bài văn dưới đây em hãy viết bài văn để nhớ lại một ngày khai trường mà em đã được dự.
Bài văn: Nhớ lại buổi đầu đi học
Hàng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đam mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường. Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ẩy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.
Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi trên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần lần đầu tiên đi đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã.
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm dần, nhưng lần này tôi tự nhiên thấy lạ, cảnh vật xung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học…
Trước mặt tôi, trường Mỹ Lý trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa An. Sân nó rộng, mình nó cao hơn những buổi trưa hè đấy vắng lặng. Lòng tôi đâm ra lo sợ vẩn vơ. Cũng như tôi, mấy cậu học trò mời bỡ ngỡ đứng nép bên người thân chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.
Bài văn mẫu kể lại một ngày khai trường mà em đã được dự
Ngay từ tối hôm qua, em đã xếp mấy cuốn sách giáo khoa lớp 6 vào cái cặp mới thật sinh, với mọi thứ đồ dùng học tập. mSáng nay, không đợi mẹ gọi, em dậy sớm ăn sáng rồi ăn mặc chỉnh tề theo mẹ đến trường dự lễn khai giảng. Năm học này em đã được vào lớp 6. trường THCS Yên Lọc. Em nắm tay mẹ, ghì sát vào mẹ mà trong lòng như run rung vì hồi hộp.
Bắt gặp trên đường đi đầu tiên là mặt trời. Tuy mới le lói nhưng những tia sáng đã lan tỏa trên mặt đất. Những làn gió nhẹ như đang xua tan dần đám sương cuối cùng trên đồng lúa. Vài con chim cút nghe thấy tiếng chân người liền bay vút lên trên không.
Gần đến trường, em gặp một vài bạn bè cùng học ở trường tiểu học được vào lớp 6 như em. Nắm tay bạn vui mừng, em chào mẹ các bạn. Bước qua cái cổng sắt thật to là vào một sân trường rộng rãi, có những cây bàng, cây phượng vĩ rợp bóng.
Theo tiếng loa của thầy giám thị điều khiển buổi lễ, em buông tay mẹ để đi theo các bạn xếp hàng vào khối lớp 6. Bên cạnh đó là khối lớp 7 và các khối lớp 8-9. Các bạn học sinh đều mặc áo sơ mi trắng, quần xanh đeo khăn quàng đỏ, các bạn gái thì mặc váy màu xám. Các thầy đều ăn mặc chỉnh tề, có thầy mặc áo vét cổ đeo cờ-ra-vat, các cô mặc áo dài màu trắng trông rất duyên dáng. Các thầy cô ngồi ngay trước hàng ngũ chúng em trước mặt là một dãy bàn phủ vải trắng, có mi-cro và nước uống. Mọi người im lặng nghe thầy giám thị điều khiển chương trình buổi lễ.
Nghiêm! chào cờ… Chào. Tiếng hô vừa dứt, quốc kì được kéo lên cao dần bay phần phật trong gió, bài quốc ca cũng hùng hồn vút lên. Em hát rất to và nhìn lá cờ sao hôm nay đẹp và oai nghiêm đến thế…
Tiếp đó, thầy hiệu trưởng lên đọc diễn văn khai mạc rồi các quan khách phát biểu ý kiến.
Buổi lễ kết thúc trong tiếng trống ếch rộn ràng, vui nhộn, như thúc giục các em bước vào lớp, dự tiết học đầu tiên với cô giáo mới. Khi cô nhìn em, em cảm thấy như mẹ đang nhìn mình. Các bạn ở trong lớp đều là bạn mới ở hai trường tiểu học chuyển lên… Chưa thật thân quen nhưng các bạn đã hỏi nhỏ vài câu xã giao. Một hồi trống vang lên, chúng em đứng lên chào cô rồi xếp hàng ra về. Ra đến cổng tường em còn ngoái lại nhìn lớp 6 mình vừa ngồi học, bên ngoài có tán cây bàng che mát ngoài hiên.
Trên đường về tuy không còn mẹ dắt tay nhưng các bạn đã ríu rít bên nhau, vừa đi vừa chạy nhảy trên con đường giữa thảm lúa xanh. Em đã được dự nhiều buổi khai trường nhưng có lẽ lần này gây cho em nhiều ấn tượng hơn, bởi vì em đã lớn hơn và cái ngày hôm nay cũng nắng đẹp hơn mọi ngày.